Ký ức vụn vặt về Lisbon được gom góp qua những tấm postcard trong nhà sách Nguyễn Huệ những năm 2000, khi mình vừa đặt chân đến Sài Gòn là động lực chính khiến mình đặt tấm vé khứ hồi đến Lisbon. Lý do thứ 2 là vì giá vé đi Lisbon từ Toulouse của Ryanair lúc đó chỉ vỏn vẹn 60e. Ở khách sạn 40e/đêm/phòng cho hai cô gái, tính ra đi Lisbon có khi còn rẻ hơn làm 1 chuyến đi Hà Nội. Thế là đi.
Mình thuộc dạng liều, may mắn là liều nhưng ko ngu cho lắm, nên mặc dù chỉ google Lisbon vài ba ngày trước chuyến đi mà mọi chuyện vẫn khá thuận lợi. Thật ra Lisbon khá an toàn, và so với Barcelone thì mình vote cho anh Lisbon về độ an toàn cho khách du lịch. Từ sân bay bạn có thể bắt tàu, bus hoặc taxi về khách sạn. Khách sạn trung tâm ở đâu cũng đắt, nhưng vé tàu ở đây khá rẻ và các điểm du lịch cũng không quá xa nhau nên bạn có thể book phòng ở ngoài một chút cũng được, miễn gần metro. Nhớ là gần metro, vì địa thế Lisbon hơi éo le như bạn thấy trong hình. Thành phố nằm trên nhiều ngọn đồi, và chủ yếu địa hình đường phố nếu không dốc thoai thoải thì cũng đủ để lăn nhanh hơn đi bộ. Cũng vì thế nên chiếc xe cáp đủ màu chạy dọc xuôi các con đường hẹp té kia mới giúp postcard Lisbon bán chạy đến thế.
Quên đi đôi giày cao gót, dù đi du lịch châu Âu thì ở đâu giày cao gót cũng vô dụng như nhau.
Trước khi đến Lisbon, mình chỉ nghĩ đơn giản là Lisbon rất đẹp. Những chiếc xe điện đủ màu sắc đi qua những con đường trông cổ kính và bờ biển dài thoai thoải có những chú hải âu chao lượn suốt ngày. Cho đến khi mình google xem những địa điểm ăn chơi tham quan và giải trí ở Lisbon. Riêng cái chuyện tìm hiểu về Lisbon cũng đã khá là giải trí. Nếu không tin, bạn thử gõ vào ô tìm kiếm trên google câu hỏi “Lisbon things to know” và xem qua độ hài hước của Google nhé.
Tramway ở Lisbon rất đẹp vì nó sặc sỡ và tương phản mạnh mẽ với những nơi nó đi qua. Những chiếc xe điện này đã đi vào hoạt động từ những năm 70 của thế kỷ 19. Mặc dù có đến 6 lines chạy xuôi ngược khắp thủ đô nhưng duy chỉ có tuyến 28 là được khách du lịch ưa chuộng và cũng được gợi ý nhiều nhất cho khách. Chuyến 28 này rất dễ nhận biết vì nó màu vàng, bạn cứ thấy tuyến nào màu vàng thì nhảy lên thôi. Sở dĩ nó được chú ý là vì chuyến xe này đi qua những điểm du lịch nổi bật nhất ở Lisbon, ví dụ như Graca, Alfama, Baixa và Estrela. Nếu bạn muốn đi qua những con đường hẹp ơi là hẹp, chỉ đủ cho xe điện đi qua thì đây là chuyến bạn cần đó.
Giờ học lịch sử bắt đầu, bạn đã sẵn sàng cùng thổ địa trải qua những giờ liên tu bất tận thao thao về những thứ xảy ra mấy trăm năm trước mà đảm bảo, qua hết album này bạn sẽ ko còn đọng lại chút gì chưa?
Ok, bắt đầu.
Lisbon là một trong những thành phố cổ nhất Châu Âu, bên cạnh Athens. Nếu Châu Âu là một hội nghi khổng lồ thì Lisbon là một trong những cán bộ lão thành có thâm niên công tác lâu nhất nhưng lại nhận ít huy chương nhất. Lisbon xinh đẹp từng qua tay người Romans, người Đức và Ả Rập cho đến thế kỷ 12, khi người Bồ Đào Nha chính thức giành nó trong vinh quang. Từ đó đến nay ngôn ngữ chính của Lisbon là Bồ Đào Nha, sau đó là tiếng Anh.
Đấy, bỏ túi từng ấy kiến thức là đủ rồi, bây giờ mình nói chuyện khác.
Mái ngói đỏ là kiến trúc đặc trưng ở Lisbon. Do Lisbon nằm trên 7 ngọn đồi liên tiếp nhau nên rất dễ dàng để tìm một view toàn cảnh hoàn hảo để phóng tầm mắt khắp thành phố và chiêm ngưỡng cảnh quan đô thị nửa hiện đại, nửa cổ kính này.
Nhưng mái ngói đỏ chỉ dành cho giới nhà giàu, và chủ yếu nằm ven biển. Lisbon của thời hiện đại trải qua bao cuộc bể dâu, giờ xơ xác tả tơi và được phủ một vẻ ngoài nghèo nghèo cũ cũ. May mà không bẩn (lắm). Từ máy bay nhìn xuống Lisbon, mình còn không nghĩ mình sắp hạ cánh xuống thủ đô Bồ Đào Nha vang bóng một thời với những chiến thuyền dũng mãnh trên khắp các đại dương, chở đầy vàng bạc châu báu ngọc ngà và nô lệ. Những gì đẹp đẽ nhất của Lisbon được trưng bày ra cho khách du lịch chiêm ngưỡng, vẻ hào nhoáng như một bức màn nhung trong một nhà hát lớn, nơi sân khấu ít khi được vén màn lên. Phía sau bờ biển Lisbon, di sâu vào trong thành phố để nhìn thấy mặt lưng của nó, du khách sẽ tưởng như mình đang quay ngược thời gian để trở về thời kỳ Liên Xô chưa sụp đổ.
Nghỉ xả hơi một tý để thư giãn đầu óc trước khi đọc tiếp, giới thiệu với các bạn đây là tượng nàng tiên cá trên bờ biển, phiên bản tái chế.
Có nhiều thứ bạn có thể mua làm quà lưu niệm khi đi du lịch Lisbon, nếu không thích những miếng nam châm sặc sỡ quá “thường”, bạn có thể mua những chú cá gỗ được vẽ màu và trang trí rất đẹp mắt. Trước đây những chú cá chỉ độc một màu xám hay nâu của gỗ và được cài vào dây câu hoặc lưới của những người đánh cá. Về sau những người vợ muốn động viên tinh thần chồng trong những chuyến hải trình khắc nghiệt, đã thổi hồn vào những chú cá và giờ đây, chúng trở thành một món quà lưu niệm đáng yêu đặc trưng của xứ Lisbon.
Ngoài ra những miếng gạch ốp Mosaic cũng là một điểm nhấn thú vị về lịch sử và nghệ thuật của Lisbon. Ngày nay các sử gia vẫn tranh cãi về thời điểm xuất hiện của nghệ thuật Mosaic, nhưng một điều chắc chắn rằng nó rất được ưa chuộng ở Tây Ban Nha và được hoàng đế Manuel của Bồ du nhập về, từ đó trở thành một phần quan trọng trong vắn hoá Bồ Đào Nha.
Điểm chung lớn nhất của Châu Âu có lẽ là những ban nhạc tự phát. Đi muốn mòn gót giày ở Châu Âu, mình có thể đã bỏ sót nhiều thứ nhưng chắc chắn chưa từng đi qua thành phố nào mà lại không thấy những nghệ sĩ nhân dân đang biểu diễn thế này.
Bạn có biết đây là gì không? Mình đã lướt qua nó, sững lại một chút rồi quay lại chụp tấm ảnh này. Đây là một tiệm sửa TV và đồ điện tử ở Lisbon, đâu đó gần Castelo St. Gorge. Mình có ấn tượng rất sâu đậm về nó, vì bên trong cửa hàng tối tăm, chập hẹp và cũ kỹ này giống hệt như những tiệm sửa chữa đồ điện tử ở HN những năm 80,90 của thế kỷ trước. Chất đầy từ sàn đến trần là những món đồ mà tưởng chừng như chúng ta sẽ không bao giờ bắt gặp trong cuộc sống thường ngày nữa, ngoại trừ bảo tàng và những quán cà phê vintage. Trời ơi, chắc dễ cũng hơn chục năm có lẻ kể từ lần cuối mình nhìn thấy tv hộp trắng đen, loại mà ngày thơ bé chỉ có nhà giàu nhất xóm mới mua được. Lúc đó cả xóm, từ già đến trẻ đều đến xem như một hoạt động gì đó thiêng liêng lắm. Chưa kể những máy cát-xét, loại hàng bãi từ Liên Xô và Nhật về, những linh kiện điện tử, máy điện thoại quay số… Bên trong tiệm là một người đàn ông rất già, đeo kính và đang cặm cụi sửa chữa một cái gì đó trên bàn đầy những dụng cụ ngổn ngang. Toàn cảnh ấy gây bồi hồi và thương nhớ đến lạ lùng. Có ai nghĩ giữa lòng một quốc gia đã từng có thời là một đế chế với rất nhiều thuộc địa như Bồ Đào Nha lại còn tồn tại những cửa tiệm như thế này ko?
Nhưng nhờ những góc cũ kỹ và nghèo nghèo đó, Lisbon lại trở nên thân thuộc và mến yêu với mình vô cùng. Lisbon xinh đẹp, nhộn nhịp nhưng hiền lành ở ven biển và Lisbon giản dị, mộc mạc phía sau chạm vào tim những người ưa hoài cổ, lòng lúc nào cũng có đôi chút nhớ về quá khứ đã không còn. Sự đối lập sáng-tối, xúng xính lộng lẫy – xốc xếch rũ rượi, tất cả tạo nên cho Lisbon một ấn tượng rất khó quên, khiến ai đã đến Lisbon đều gửi lại một chút gì thương nhớ vương đọng ở đây – trên những con đường nhỏ lát đá ngoằn nghèo. Bồ Đào Nha – Tây Ban Nha,hai đế quốc hùng mạnh về kỹ nghệ hàng hải, đã từng giong buồm khắp năm châu và mang về vô số những ngọc ngà châu báu làm giàu cho ngân khố quốc gia và Bồ Đào Nha hiện tại, như suy nghĩ chủ quan của mình, liệu có phải là do quy luật nhân quả? Như mẹ mình hay nói, ở đời có vay thì có trả. Hôm nay vay thì mai trả, ai lường được khi nào.
Buổi tối bạn có thể đến thăm Time Out market – một thiên đường ẩm thực hơi hơi xa xỉ cho khách du lịch, expats và những ai thích tụ họp. Time Out market mở cửa từ năm 2014 và trở thành điểm đến yêu thích của giới yêu ẩm thực vì nó pha trộn giữa truyền thống và hiện đại, thổi hồn industrial vào Lisbon cổ kính. Nơi đây nhộn nhịp những hàng quán được trang trí bắt mắt, những món ăn được chế biến tại chỗ thơm nức và được trình bày vô cùng thu hút. Cửa hàng bán bánh tart trứng nổi tiếng nhất Lisbon có một quầy nhỏ ở đây, bạn nhất định không được bỏ qua đâu nhé
Ưu điểm của khu chợ này là mọi thứ được trình bày rất đẹp mắt, menu rất dễ nhìn và phục vụ thì nói tiếng Anh chuyên nghiệp. Bạn có thể tự do đi lại gọi món, chờ và mang lại bàn. Ăn xong để đấy sẽ có người đến dọn. Điểm trừ là đồ ăn đắt quá, mà lại bé, ăn đủ no thì chắc hết tiền đi về.
Còn đây chắc là sò. Sò rất tươi và ngọt, nấu cùng rượt trắng và herbs, lại còn có sốt kem sệt sệt béo béo rất ngon. Mình dựa trên hình mà phân tích thôi chứ mình cũng không nhớ lắm, nhưng mình chắc chắn là nó rất ngon, vì nếu không ngon mình đã viết một sớ rất dài để review nó rồi. Đằng này mình không viết gì cả và không nhớ gì cả thì chứng tỏ là nó ngon lắm nhé.
Mình không nhớ đây là món gì, mình cũng không biết phải tả như thế nào, thôi thì mình sẽ phân tích nó để các bạn dễ hình dung. Theo như những gì chúng ta nhìn thấy, đây là món thịt.
Lisbon về đêm buồn và u uẩn như thế. Những ánh đèn vàng vọt hiu hắt, phản chiếu bóng người liêu xiêu trong đêm giống Praha lạ lùng.
Một tip hay ho khác khi đi du lịch Châu Âu: bạn có thể download app The Fork về và tìm những nhà hàng đang có promotion để tiết kiệm chi phí ăn uống. Thông thường sẽ có các mức giảm giá 20%,30%, thậm chí 50% quanh năm. Tốt nhất bạn chọn những nhà hàng được đánh giá nhiều sao nhất để không phải lầm. Như trong ảnh là một nhà hàng rất đáng yêu, nằm tận sâu trong một góc quanh mà nếu không có The fork, mình sẽ không bao giờ chú ý. Nhà hàng như một hầm rượu thời trung cổ, phục vụ rất nhiệt tình và món Paella thì ngon chẳng kém gì những nhà hàng đắt đỏ ở Barcelone.
Paella cũng là món dễ gây thương nhớ, vì nó ngon quá Lisbon nổi tiếng với món Paella, bạn có thể tìm thấy chúng ở khắp mọi nơi, từ những kiost ven bãi biển đến các nhà hàng quán ăn trong thành phố, thậm chí là ở chợ địa phương. Giá cả dao động từ 10-45eu, thoả mãn tiêu chí ngon bổ rẻ bất kể là bình dân hay cao cấp. Đến Lisbon, bạn nhất định phải thử các món làm từ cá Cod, bánh tart trứng KFC và paella nhé.
Góc bình yên giữa lòng phố cổ. Cây chanh đáng yêu quá. Cuối album này mình có một bài viết đặc biệt dành riêng cho cây chanh này, các bạn nhớ xem đến cuối nhé.
Do quỹ thời gian eo hẹp, mà lý do chính là hay ngồi ngơ ngẩn ngắm trời ngắm đất ngắm từ bình minh đến hoàng hôn nên mình chỉ có thời gian đi tham quan Castelo de S. Jorge. Pháo đài/lâu đài này mở cửa 7 ngày trong tuần, từ 9h sáng đến 6h chiều. Nếu đi một mạch từ cửa vào đến cửa ra thì bạn sẽ mất khoảng 1-2h. Nếu đi như mình, vừa đi vừa chiêm ngưỡng những khối gạch đá được chất chồng lên nhau và kết nối một cách khéo léo, vừa nhớ lại những game đế chế từng chơi lúc nhỏ, vừa nghịch với chim công (vâng, bạn không nghe lầm đâu, trong pháo đài này có mấy chú chim công dạn người đáng yêu lắm), vừa chụp ảnh nghệ thuật sống ảo, thì bạn mất tầm 3-4h.
Đây từng là một vòi nước cũ, chắc chắn đã được dùng trong thời kỳ thành Castelo de S. Jorge còn có người ở. Sau hàng trăm năm dốc sức phục vụ, anh gì kia có vẻ đã mỏi miệng và thôi không phun nước nữa. Chúc anh nhanh lấy lại sức khoẻ và quay lại phục vụ, vì mình thích nghịch nước ở các vòi nước như thế này lắm. Ai có sở thích giống mình hãy book tour của Go Dreams đi Ý nhé. Các vòi nước vẫn còn hoạt động ở Rome nhiều lắm.
Thành Castelo St. Jorge rất rộng, nếu đi vào buổi chiều bạn sẽ được ngắm hoàng hôn rất đẹp, khi ánh tà dương rợn lên phía chân trời, hoà sắc cam vào mái ngói đỏ và tường trắng của thành phố. Tổng thể Lisbon lúc này như một bức tranh phong cảnh của Monet, vừa bình yên vừa dịu dàng.
Đừng leo ra ngoài bậc thang như chị kia nhé, té ráng chịu.
Đây là trái chanh. Trái chanh mọc trên cây chanh. Mặc dù từ lúc sang Châu Âu, mình đã đi một bước tiến hoá dài từ người tối cổ sang người hiện đại nhưng trong mình vẫn giữ lại một chút nét nguyên sơ hình thành từ những năm học cấp 2: trốn học đi hái trộm trái cây vườn nhà người ta.
Cây chanh này mọc trong một khi vườn ở phía sau thành Castelo de S. Jorge. Mình trông thấy cây chanh khi đứng trên tường thành nhìn xuống nhà dân và mơ mộng. Vì cây chanh ở xa quá mình không hái được nên mình tức. Vì mình tức nên chụp ảnh nó lại để nhớ có một ngày nắng đẹp ở Lisbon mình không hái được chanh.
Và không phải người Việt Nam ai cũng tối cổ hay chưa tiến hoá. Chỉ có mình thôi.
Và hái trộm trái cây hay bất cứ thứ gì trong vườn nhà người khác cũng là rất sai nhé.
Như mọi khi, đây là 5 giây dành cho quảng cáo: Go Dreams – Du Lịch Trải Nghiệm đang có tour Tây Ban Nha – Bồ Đào Nha 9 ngày 8 đêm đi qua các thành phố nổi tiếng và xinh đẹp nhất ở hai quốc gia này. Bạn sẽ được check in ở sân vận động Madrid (sân gì đấy thì để mình xem lại, vì mình là con gái và là đứa con gái duy nhất trong team Thổ Địa mà ko xem bóng đá), đi thăm thành phố những vườn cam trĩu quả Seville và Lisbon. Nghe nói còn đi thăm cả phim trường xứ Dorme trong Game of Throne cơ. Giá tour chỉ có 25tr500vnđ.
Blogger Ong Đậu Xanh
Đến với Go Dreams, bạn sẽ có thể chọn lựa các tour trải nghiệm với điểm đến châu Âu và nước Pháp như: